Chỉ thấy trường kiếm chợt lóe, rồi sau đó hung hăng xuyên thấu vai trái Hoa Diệc Khê.
Vốn là trường kiếm muốn hướng đến ngực trái y, Hoa Diệc Khê miễn cưỡng né tránh mới đâm trúng bả vai trái. Nửa thân kiếm đâm xuyên qua bờ vai của y, chỗ mũi kiếm không ngừng tích máu tươi, rơi trên mặt đất phát ra thanh âm tí tách.
“Ngươi làm gì? Ta không phải bảo ngươi lưu mạng y lại sao?” Nữ tử xa xa thấy thế, nhịn không được kêu lên, nhưng cũng không dám lại gần. Nam tử không để ý đến nàng, chỉ nhìn Hoa Diệc Khê trước mắt.
“Ngươi rất lợi hại, nếu nội lực của ngươi vẫn còn, không ai có thể đánh bại ngươi.” Nam tử nói “Nhưng mà ta không thể nhìn ngươi hại Nhan nhi.”
Hoa Diệc Khê không rút trường kiếm ra, lúc này rút kiếm chỉ càng gia tăng máu đổ, y nhịn không được choáng váng, qùy một gối, nhìn máu từng giọt từng giọt chảy xuống.
“Ta chết, Phượng Nhan cũng không sống được…” Y cười, khóe miệng vẽ nên đường cong quỷ dị “Ngươi cảm thấy, ta sẽ để Phượng Nhan vui vẻ sống tiếp sao?”
“Cái gì?” Không người nào dám coi thường Hoa Diệc Khê, không ai dám nói sau khi tiếp xúc với y, sẽ không bị y hạ độc. Trừ bỏ Tiêu Lạc Ngọc.
“Ha ha ha…” Hoa Diệc Khê cười rất vui vẻ “Ta không thể lưu nữ nhân này hại Lạc Ngọc, ta chết, khiến nàng chôn cùng cũng tốt.”
Máu chảy càng lúc càng nhanh, Hoa Diệc Khê đã cảm giác choáng váng mơ hồ, y nuốt xuống viên thuốc ngậm trong miệng. Viên thuốc tuy rằng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lanh-quan-noan-tam/1349533/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.