Tiêu Lạc Ngọc từ trên không trung nhìn người phía dưới. Một đám gương mặt đều quen thuộc như vậy.
Người từng nhận ân huệ của hắn, đại hiệp chính phái, kẻ cùng nhau nâng cốc hân hoan, đếm sơ sơ, tổng cộng có hơn một trăm người. Mà đứng trước những người này, là một nữ tử xinh đẹp tựa như tiên nữ.
Một khi chưa thấy qua nhan sắc nữ tử này, ngươi căn bản không thể tưởng được trên thế gian còn có một người xinh đẹp như vậy, dung mạo như ngọc da thịt như tuyết, tĩnh thì như dương liễu mà động thì tựa phù phong, chưa cần mở miệng chỉ cần là đứng ở nơi đó, cũng đã hấp dẫn phần lớn ánh mắt.
Nữ tử này là người hắn dành tình cảm chân thành cả đời, hắn dụng hết tâm tư cũng chỉ vì một nụ cười của nàng. Chính là nàng rất ít khi cười với hắn, càng nhiều thời điểm là đạm mạc xa cách. Nàng là mỹ nữ đệ nhất võ lâm, Phượng Nhan. Mà lúc này cũng chính nàng, trên tay cầm một thanh trường kiếm.
Tất cả đám người này, đều chỉ kiếm vào một người.
Tiêu Lạc Ngọc nhìn một người duy nhất đứng đối diện với mọi người, bạch y thắng tuyết phong độ dứt khoát. Người kia hắn cũng nhận thức, hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, hắn tiếp nhận Tiêu gia bảo, bạch y nhân sáng lập ra Hoa các. Rồi sau đó bạch y nhân lại trở thành nam thiếp của hắn.
Trong tay Hoa Diệc Khê ôm một hắc y nam tử, nhẹ nhàng lau vết máu trên mặt hắn. Không để ý ống tay áo vốn trắng ngần bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lanh-quan-noan-tam/1349516/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.