Thái Tử hoăng, cả nước thương tiếc, ngày đầu tiên của năm mới, cả hoàng cung tràn đầy bi thương, Hoàng Thượng canh giữ trước giường Hoàng Thái Hậu, bên ngoài là Hoàng Hậu cùng chúng phi tần, tất cả đều mặc y phục giản dị.
Hoàng Thái Hậu tóc bạc đầy đầu nhìn nhi tử ngồi trước giường, thều thào: "Hiện tại hoàng nhi muốn thế nào?"
Thấy Hoàng Thượng không đáp, Hoàng Thái Hậu thở dài, đưa tay chỉ ra bên ngoài bình phong: "Những người ở đó đều chờ con nói chuyện, Hoàng Hậu ở cạnh săn sóc con nhiều năm như vậy, lúc trước thời điểm con muốn lập Diệp Nhi làm Thái Tử, nó một câu cũng không phản đối, còn giúp con khuyên nhủ Viên gia."
Hoàng Thượng ngẩn ra, có chút hoảng hốt.
Hoàng Thái Hậu hít sâu một hơi, tiếp tục: "Sau khi Trương Quý Phi tiến cung, con sủng ái nàng ta, cho nàng ta địa vị, cho Trương gia vinh quang, tất cả còn không phải vì khắc chế Viên gia sao? Nhưng nhiều năm như vậy, Trương gia và Viên gia, ai an phận thủ thường, hoàng nhi con còn không rõ ràng? Ta biết con thẹn với Thuần Nhi, nhưng hiện tại nàng và hài tử của con đều đã không còn, con có phải muốn mấy hài tử vô tội kia chịu liên lụy mới hài lòng đúng không?"
Trên mặt Hoàng Thượng hiện lên do dự, nhưng cho dù là vậy, ông ta cũng chưa hối hận về quyết định của năm đó.
Đương kim Thánh Thượng là người nặng tình, năm đó thời điểm Viên thị đã là vương phi, một nữ tử tên Lý Thuần xuất hiện, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lai-vi-hau-mon-phu/2172228/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.