"A, hay là cậu qua đây đi, suốt kỳ nghỉ đông cậu lười chảy thây ở nhà rồi..." Lục Khôn Đức nằm trên sô pha gọi điện cho Đồng Kha, thương lượng xem sang nhà ai chơi.
Lục Khôn Đức với tay lấy một quả táo cắn một ngụm, vừa nhai vừa nói: "Thôi thôi... Cậu qua đây đi, kêu Vu Hạo Phong qua đây luôn, khách sạn mới nhập hải sâm khô, Tiểu Quân có mang về một ít..."
"Nó nói làm hải sâm hầm thịt dê... Bổ thận, ừ... thích lắm chứ gì, đến đây đi."
"Được, thôi khỏi đi..."
Lục Khôn Đức cúp điện thoại, bò dậy đi đến thư phòng, dựa vào khung cửa nói với Lục Quân Cường: "Đã gọi cho họ rồi, trưa nay họ sẽ tới."
"Ừm." Lục Quân Cường không biết đang nhìn văn kiện gì, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Đã biết, chốc nữa em đi nấu cơm."
Lục Khôn Đức ừ một tiếng mở máy tính lên chơi game.
Không đến giữa trưa Vu Hạo Phong và Đồng Kha đã tới, vừa vào cửa Đồng Kha hai mắt lấp lánh: "Hải sâm! Hải sâm! Tôi còn chưa ăn bao giờ đâu!"
Lục Khôn Đức cười cười: "Đang làm đây, ngồi một lát trước đã."
Đồng Kha đổi giày liền ôm Tiền Nhiều Hơn lăn lộn, cơm nấu xong mới bò dậy rửa tay.
Cơm là Vu Hạo Phong giúp Lục Quân Cường làm, đương nhiên tinh xảo ngon miệng, Đồng Kha vùi đầu ăn không nói lời nào.
Vu Hạo Phong nói: "Đã xem tin tức chưa? Gần đây SARS hoành hành rất dữ dội."
Lục Khôn Đức cùng Lục Quân Cường liếc nhau cười cười, Lục Khôn Đức nói: "Anh là bác sĩ mà sợ sao?"
Vu Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-khong-tu-thu-doan/929856/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.