Anh nhất định sẽ tồn tại thật tốt, không cô phụ em chết đi vất vả mà thong dong.
Lục Quân Cường mơ hồ nghe thấy được Lục Khôn Đức hứa hẹn, cảm thấy an tâm, trong nháy mắt toàn bộ ý thức phảng phất bị hút vào một cái lốc xoáy, thước phim câm hai mươi mấy năm cuộc đời nhanh chóng tua lại trong đầu cậu, trong nháy mắt cậu nổ súng... Công ty đấu thầu thành công... Anh hai khó chịu thở dốc... Anh hai ngất xỉu... Cùng anh hai lần đầu tiên hôn môi... Anh hai rốt cuộc tiếp nhận mình... Tự mình hại mình bức anh hai trở về...
Vài cảnh tượng ngắn ngủi xuất hiện trong ý thức, lại nhanh chóng quay lại khoảng thời gian trước đó nữa. Lục Quân Cường cảm giác đầu đau muốn vỡ ra, vô số hồi ức thống khổ xé rách cậu, Lục Quân Cường ra sức giãy giụa, rốt cuộc đoạt lại ý thức, đột nhiên mở hai mắt!
Lục Quân Cường ngồi dậy, thất thần trong phút chốc sau đó tỉnh táo lại. Cậu nhìn đôi tay mảnh khảnh ngày trước của chính mình, cậu còn sống sao?
Lục Quân Cường nhìn chung quanh, nơi này không phải trong nhà... Không đúng! Đây là... Là căn nhà ba mẹ để lại cho anh và cậu! Sau khi anh hai tốt nghiệp đại học thì dọn đi... Nói cách khác...
Lục Quân Cường đi đến phòng khách để xem lịch trên bàn pha trà, ngày 20 tháng 4 năm 2000.
Lục Quân Cường minh bạch, cậu về tới mười hai năm trước, lúc này cậu mới mười sáu tuổi, mới vừa thuê một cái tiệm cơm nhỏ. Lúc này anh... Còn đang học lớp mười hai, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-khong-tu-thu-doan/242609/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.