An Lạc cầm bút máy lên, vừa định ký tên xuống bản di chúc thì chợt nghe thấy luật sư Trương thấp giọng hỏi: “Ngài An, ngài… đã suy nghĩ kỹ càng chưa?”
An Lạc kí dứt điểm tên của mình xuống, đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên, thản nhiên nói: “Ừm, rất kỹ càng.”
Đem 10 % tài sản cá nhân nặc danh quyên tặng cho trung tâm nghiên cứu cấy ghép nội tạng của bố con Thiệu Vinh ở Anh Quốc, còn lại toàn bộ tài sản do anh cả An Dương thừa kế. Đây là khả năng tốt nhất An Lạc nghĩ đến, cũng là cách xử lý duy nhất.
Dù sao đời này cũng không có ý định kết hôn và có con, người thân duy nhất bên cạnh cũng chỉ có mình An Dương, nếu An Dương không muốn tiếp nhận phần tài sản này, đến lúc đó xử lý thế nào thì tùy ở anh ấy. Có lẽ để lại toàn bộ tài sản cho Thiệu Quang Vinh cũng không phải là nhất định.
Lập di chúc xong, An Lạc xoay người vào phòng họp, kết thúc cuộc họp thì vội vã lái xe về nhà.
Chẳng biết vì sao, cậu cảm thấy ngày hôm nay tinh thần không được thoải mái, có thể là do cơn ác mộng về vụ tai nạn xe hơi khiến cậu hồi tưởng lại rất nhiều chuyện trong quá khứ. Ban nãy ở công ty liên tục thất thần, trạng thái cũng rất xấu.
Buổi chiều sẽ về nước, vậy nên bây giờ nên về nhà sửa soạn hành lý một chút.
Về đến nhà, An Dương đang ngủ. An Lạc mở cửa phòng anh, nhìn gương mặt mỉm cười sau khi ngủ của anh… Bản năng khát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-huynh-de-tinh-tham/1317404/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.