An Lạc nằm mơ, lại một lần nữa trong giấc mơ cậu trở về mùa hè của năm 20 tuổi ấy. Vừa mới lấy bằng lái xe, cậu cùng anh trai An Dương lái xe ra ngoài thì gặp tai nạn nghiêm trọng trên đường cao tốc.
“— An Lạc —— Cẩn thận!”
Phút chốc chiếc xe bị va chạm, bên tai liền vang lên tiếng thét lo sợ của An Dương. An Lạc cảm nhận được một sức ép cực lớn đổ ập vào mình, Sau đó, cả thân thể của cậu được kéo vào bảo vệ trong một vòng tay ôm ấp.
Xe trượt thẳng ra khỏi đường cao tốc, rơi xuống sườn núi. An Lạc chỉ cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, cơ thể cậu được An Dương ôm vào lồng ngực nên không cảm nhận được bất kì đau đớn nào, nhưng cậu có thể nghe rõ được tiếng kêu phát ra từ cổ họng của An Dương nằm chắn trên người mình.
Xe lăn vài vòng rồi dừng lại tại một khoảng đất, mùi xăng đậm đặc xộc thẳng vào mũi. An Lạc vội vàng mở cửa, dùng hết sức lực kéo An Dương ra khỏi xe.
Chiếc xe nổ tung, ánh lửa khắp bầu trời phản chiếu khuôn mặt đầy máu của An Dương.
Đầu anh bị vỡ, máu tươi trào ra xối xả. An Lạc hoảng loạn đưa tay lau chùi vết máu trên mặt anh, càng lau càng ra nhiều, bàn tay không kiểm soát được run rẩy, giọng nói cũng lẩy bẩy theo: “Anh ơi, tỉnh lại đi…”
An Dương cố gắng mở mắt, nhẹ nhàng cầm tay An Lạc, mỉm cười: “An Lạc, em không sao là tốt rồi…”
An Lạc ôm chặt lấy tay anh, “Em, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-huynh-de-tinh-tham/1317402/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.