Nơi biên cảnh.
Gió muộn thổi vội, rít gào lùa qua trấn nhỏ phòng ốc lưa thưa.
Nguyên cả con phố, vậy mà chỉ có một quán trà nhỏ lộ ra chút ánh nến vàng ấm, lúc này mới có chút khí người.
Cái gọi là chốn biên cảnh vốn không phải là nơi giao giới giữa nước với nước hay thành với thành, mà là chỗ giao giới giữa ma giới và nhân giới.
Hai tộc phân thành dị giới, nguyên bản trung gian còn cách một không gian nứt ra là vực thẳm Vô Gian, nhưng luôn có những nơi thế này, kết giới cách ly dị giới suy yếu, thời không thác loạn, thường xuyên có thể nhìn thấy cư dân hai giới nhập loạn vào nhau, sự kiện nhập cư trái phép ác ý cũng có khi xảy ra.
Không có người bình thường nào nguyện ý sinh hoạt ở nơi Ma tộc xuất quỷ nhập thần, hôm nay trộm đạo ngày mai giết người phóng hỏa, vì thế, người ở nơi biên cảnh sẽ càng ngày càng thưa thớt. Mặc dù từng là chốn phồn hoa, một khi không gian dị giới mờ nhạt không phân rõ, cuối cùng hơn phân nửa sẽ tiến hành đại di cư, chỉ còn lại các đệ tử tu chân giới phái tới gia thủ biên cảnh.
Lô Lục châm một chén rượu nóng cho người mới tới, vây quanh bếp lò hàn huyên cùng mấy người: “Huynh đệ tới từ chỗ nào?”
“Phía nam tới đây.”
“Bên đó à?” Mấy người quay ra nhìn nhau, làm thần sắc đã hiểu: “Hiện tại sống không ổn đi.”
Người mới tới cầm bát rượu, cau mày nói: “Ai nói không phải đâu? Hai ba ngày lại đánh một hồi, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-he-thong-tu-cuu-cua-nhan-vat-phan-dien/1334957/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.