Không thể công kích!
Trong phút chốc phản ứng đầu tiên của Thẩm Thanh Thu chính là đặt tay lên Tu Nhã Kiếm, nhưng lập tức kịp phản ứng, không thể công kích!
Đây là hắn lúc trước đã dạy Lạc Băng Hà, ở trong phạm vi kết giới Mộng Ma, công kích “người” trong mộng cảnh, trên thực tế là công kích thần trí của mình.
Trán Thẩm Thanh Thu thấm ra mồ hôi lạnh. Hắn cư nhiên hoàn toàn không phát hiện là từ khi nào thì tiến vào trong phạm vi kết giới. Đang là chạy trốn mà, hắn chắc không đến mức chạy chạy rồi ngủ ở ven đường chứ?
Tuy nói, người vốn sẽ không sẽ nhớ rõ, “Mộng” là từ khi nào, như thế nào bắt đầu.
Phía sau, một âm thanh non nớt truyền đến: “Sư tôn.”
Thanh âm này vừa rồi ở bên tai rõ ràng vô cùng nhuyễn nhu đáng yêu, nhưng hiện tại nghe tới, cư nhiên có ý lành lạnh nói không nên lời.
Lạc Băng Hà hồi nhỏ ở phía sau hắn, thản nhiên nói: “Tại sao không cần ta?”
Thẩm Thanh Thu quyết đoán không quay đầu lại, nhấc chân lên đi!
Tuy là những người không mặt này đều đang nhìn hắn, không đúng, không thể nói là nhìn, bởi vì bọn họ căn bản không có mắt, nhưng mặt đều hướng về phía Thẩm Thanh Thu, hắn thực sự có thể cảm nhận được vô số tầm mắt phóng lại đây.
Thẩm Thanh Thu toàn bộ làm như không thấy, vọt mạnh thẳng tới phía trước, có cản đường liền một tay gạt ra. Bỗng nhiên, một bàn tay chặn đứng chưởng phong của hắn. Quay đầu nhìn một cái, cánh tay kia tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-he-thong-tu-cuu-cua-nhan-vat-phan-dien/1334954/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.