Thời điểm Quý Ly chạy tới, thấy Hàn Vũ đang cau mày khổ nghĩ, lập tức ôm một đống đồ, bịch bịch chạy tới, đem đồ trong tay dốc lên bàn.
“!” Hàn Vũ bị một đống đồ đột nhiên đánh úp tới dọa giật mình, tới khi phản ứng lại, thấy một cô bé mặc một thân áo lông đỏ thẫm ở bên cạnh nhìn mình cười.
“Đến rồi, đây là cái gì?” Hàn Vũ cười nhìn cô, cô nhóc này trổ mã càng ngày càng xinh đẹp, chỉ tiếc, đầu óc hơi ngang bướng.
“Đặc sản quê nhà, năm mới anh gửi cho em đồ tốt, mẹ em thấy, cứ khen mãi, thiếu điều hoài nghi anh có phải bạn trai em không, cho nên mới bỏ tiền gửi thứ tốt như vậy đến!” Quý Ly vừa nói, vừa cỡi áo khoác, độ ấm bên trong vừa đủ, mặc dày lại nóng, “Sau đó mẹ em nói không thể chiếm tiện nghi của anh, lúc em lên xe lửa, nhét cho em một đống lớn, em chỉ chọn một phần tốt nhất, cái khác, em cảm thấy anh cũng không dùng được, cho nên mượn hoa hiến phật cho em, há há…..”
Hàn Vũ buồn cười liếc cô một cái, đều là một ít đồ ăn tốt, bên trong còn có một vài món ăn nhẹ đặc sắc nhà làm, có vẻ là mẹ Quý Ly tự tay làm.
Phỏng chừng mấy thứ cô nói không lấy tới, đều là bán thành phẩm, cần mình xử lý thêm, cô nghĩ cậu vẫn luôn trọ ở trường, cũng không có chỗ làm mấy cái đó, có lẽ đem tặng thầy cô trong trường.
Hàn Vũ thu dọn một phen, bảo cô ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-duoc-thien-nhan-sinh/2052976/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.