Vẫn là thỏa hiệp!
Ngồi trong xe, dọc đường đi, Hàn Vũ đều rối rắm trong đầu, đây rốt cuộc là không có cách nào với người này, hay là một loại thỏa hiệp chính mình khát vọng!
Khác biệt trong đó rốt cuộc có bao nhiêu lớn, Hàn Vũ nghĩ không ra, hoặc là cậu không muốn suy nghĩ rõ ràng, mọi chuyện đời trước đều đủ hiểu, chỉ là kết quả….
Không đợi cậu rối rắm cho ra một kết quả hợp cả tâm ý và lý trí của mình, cậu đã dưới sự dẫn dắt của người đàn ông này, mang theo máy tính và hành lý đơn giản bước vào chỗ mình sẽ ở trong một tháng rưỡi tới, cậu ngẩng đầu nhìn qua một vòng.
Thật….. thoáng!*
(*gốc là 空阔: trống trải rộng rãi)
Trừ cái đó ra, Hàn Vũ đúng là không tìm được từ nào khác để hình dung cảnh vật cậu thấy lúc này — nhà rất lớn, hiển nhiên là đập tường thông hai căn cùng tầng lại thành một căn, chính diện là cửa sổ sát đất hoàn toàn, ban công bên ngoài cũng rất rộng lớn.
Cả gian phòng, sáng sủa sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi, rất sạch sẽ!
Chỉ là, cũng quá sạch rồi — phòng khách lớn như vậy trừ sofa và TV treo tường trước sofa, ngay cả cái bàn trà cũng không có; một cái ban công tốt thế này, ngay cả bồn hoa cũng không thấy…..
Quan trọng nhất là….. Từ cánh cửa rộng mở bên phải phòng khách, có thể thấy trong phòng ngủ trừ một cái giường phủ chăn đệm màu đen, ngay cả tủ đầu giường cũng không có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-duoc-thien-nhan-sinh/2052959/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.