Cách đêm đó chỉ mới năm ngày, mà trong năm ngày này, Hàn Vũ giống như lâm vào trong vòng lẩn quẩn, chỉ cần vừa nhắm mắt, liền thấy ánh mắt xâm phạm của người đàn ông kia đảo quanh người mình, khiến bản thân run rẩy.
Đến nay cậu vẫn không nghĩ ra, người đàn ông kia sao cứ không hề đoán trước mà xuất hiện trước mặt mình như vậy — cho Hàn Vũ một loại lỗi giác hoạt động của mình vẫn luôn này trong tầm mắt y.
Mà người đàn ông này vừa xuất hiện, liền bày ra lời nói giống như tuyên hệ, nhìn…. giống như dã thú đang vây trong lửa giận, theo bản năng đi vạch ranh giới địa bàn.
Tuy rằng người đàn ông này trừ bỏ lúc đầu cậy mạnh, rồi sau đó lại cố gắng duy trì một loại hình tượng thợ săn bình tĩnh cơ trí, nhưng Hàn Vũ vẫn có thể cảm nhận được ngang ngược ẩn ẩn lưu động bên dưới lớp da đó.
Tả Duy Đường có thể bình yên thả mình về….
Là ý tứ nhẹ nhàng cầm nhẹ nhàng thả nhỉ? Đây là…. đi vòng quanh chiến tuyến?
Nghĩ vậy, mặc dù trong lòng Hàn Vũ thoáng nổi lên cảm giác không thoải mái, nhưng từ sống lưng theo bản năng dâng lên cảm giác quái dị chính cậu cũng nói không rõ, không phải chán ghét, cũng không phải phản cảm….
Nhưng rốt cuộc là cái gì, không phải Hàn Vũ có thể xử dụng ngôn ngữ để thuyết minh.
Vì để có thể thoát khỏi cảm giác quái dị thường thường ảnh hưởng tới mình này, Hàn Vũ cố gắng đem toàn bộ tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-duoc-thien-nhan-sinh/2052949/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.