Hôm sau kéo tới giữa trưa, Hàn Vũ mới giảo bước giao ca với Nguyên Lãng, chuẩn bị trở lại phòng nhỏ cậu cùng An Húc Dương thuê để nghỉ ngơi một phen, thuận tiện suy nghĩ một chút ngày mai mang cho hai người đồ ăn gì.
Vừa ra cửa bệnh viện, một bóng người một tiếng chào hỏi liền đánh tan tất cả kế hoạch của Hàn Vũ, cậu hơi nhíu mày, nhìn người trước mặt – Nhạc Song Bân.
“Đàn anh, Kỳ Lân bọn họ hôm nay đã tốt hơn nhiều, anh có thể đi thăm bọn họ, hôm nay cậu ấy cứ kêu nhàm chán, hôm nay anh có thể bồi cậu ấy nhiều hơn!” Hàn Vũ không đoán ra ý tứ Nhạc Song Bân chào hỏi mình, giữa hai người, hình như cũng chỉ có Kỳ Lân làm một cái cầu nối đi! Bỏ Kỳ Lân qua một bên, hai người ngay cả đàn anh đàn em cùng khoa cũng không tính a!
Nhạc Song Bân nghiêm túc nhìn đàn em trầm mặc ít lời trước mắt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hứng thú, đưa tay khoác lên vai cậu, quả nhiên cảm thấy cứng ngắc trong nháy mắt.
“Không vội! Cả ngày hôm nay không có việc gì, đàn em Hàn Vũ muốn trở về à? Vừa hay anh lái xe tới, đưa cậu về, sau đó lại vòng về chơi với Kỳ Lân.”
Hàn Vũ giương mắt nhìn Nhạc Song Bân, không rõ hắn có ý gì, theo bản năng khách khí từ chối.
“Như thế nào, đàn em cậu cảm thấy xe anh không tốt hay là thế nào? Ngay cả tư cách đưa một đàn em về nhà cũng không có?” Nhạc Song Bân ý tứ hàm xúc ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-duoc-thien-nhan-sinh/144774/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.