Hắn biết mình trùng sinh là vì phụ thân, vì chấp niệm kiếp trước, hiện tại hắn biết, thì ra bất tri bất giác hắn yêu nam tử trước mắt, vượt quá  tưởng tượng. Kiếp trước tại sao lại chấp nhất, chẳng qua bởi vì muốn nam tử coi trọng mình, mới có thể làm nhiều chuyện thương tổn như vậy. 
Có lẽ kiếp trước  không biết phụ thân cho mình những gì, quyền cùng tiền không có bất luận ý nghĩa gì. Thiếu niên giống như thấy được bóng dáng đau thương tuyệt vọng, kia  khiến tim hắn rât đau. 
Kiếp này hắn muốn cố gắng biến cường, không nghĩ trở thành kẻ trói buộc cha mình, kỳ thật chỉ bởi vì trong lòng của hắn mặt có tâm tự ti, mới có thể dẫn đến kết quả này. 
Phương Triệu Nhất nhìn đến con mình trả lời như vậy, không có vui vẻ, ngược lại là gắt gao mà cau mày mao, “Thần Thần, ngươi…” Hắn không nghĩ miễn cưỡng con trai của mình, cũng không hy vọng hắn xuất hiện ủy khuất.. 
trong lòng Nam tử chua sót mà nở nụ cười một chút, hoặc là trước kia quá mức tín thề, vì vừa nhìn thấy sắc mặt nhi tử như thế này, cường ngạnh, nháy mắt liền mềm nhũn xuống dưới. 
Phương Thần dụi dụi hai mắt của mình, nếu đã thấy rõ ràng tâm ý của mình, vậy hắn liền không để nam tử trước mắt xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, “Phụ thân, ngươi cho là ta nói giỡn?” tiếng nói thiếu niên, tràn ngập cảm xúc kỳ quái. 
Phương Triệu Nhất nhẹ nhàng mà buông thiếu niên ra, sau đó lôi kéo hắn ngồi xuống bên giường, nam tử trầm thấp tiếng nói, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-du-lang-cong-cham/1528105/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.