Thời gian không biết qua bao lâu, thời điểm, Phương Thần cơ hồ muốn ngất xỉu đi thiếu niên ôm hắn lại ngừng lại. 
Tiểu hài tử trắng noãn ở trên mặt,  vài nhánh cây  có dấu vết bị gió thổi qua, điểm điểm tơ máu, từ phía trên chảy ra. 
ánh mắt Phương Thần quay tròn, khờ dại mà chuyển động, giống như là một anh nhi cái gì cũng không hiểu, lúc này  kì quái mà nhìn bốn phía. 
“Ngươi tiểu quỷ này.” Thiếu niên nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó tà mị mà nói một câu. 
Phương Thần bị nhẹ nhàng đặt trên mặt đất, hắn không có  mặc quần áo nháy mắt cũng cảm giác được hàn khí, khiến  hắn ngạnh sinh đánh rùng mình một cái. 
Phương Thần như là một đứa trẻ đối với mọi sự chung quanh cũng không rõ ràng, thậm chí còn nhặt một khối đá nhỏ,dung bàn tay nhỏ vân vê. 
Chiêu Hoa cảm thấy kỳ quái, hài tử khác, gặp được sự tình như vậy hẳn là sẽ khóc đi?! 
“Quả nhiên là nửa yêu.” Chiêu Hoa thì thào tự nói, cũng không biết hắn muốn làm cái gì, rồi sau đó chỉ có thể là yên lặng theo dõi kỳ biến. 
Phương Triệu Nhất từ hôn mê thức tỉnh lại, phát hiện không có khí tức quen thuộc kia  cả người đều tản ra hàn khí khủng bố, hắn cũng không để ý đến trên người mình bị thương, trực tiếp tìm cha của mình. 
“Thần Thần đâu?” Phương Triệu Nhất lãnh  mang gương mặt cứng rắn, ánh mắt sắc bén trực tiếp nhìn hắn. 
trong ánh mắt Phương Thế Nguyên, có cảm xúc mê hoặc bất giải, “Hắn không  phải ở bên cạnh ngươi sao?” 
khóe miệng Phương Triệu Nhất gợi lên, lộ ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-du-lang-cong-cham/1527984/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.