Một con cún thì có thể than mật như thế nào?! Thật sự là thói đời ngày sau… Thói đời ngày sau… mọi người đều nghĩ như vậy dù sao cũng là hai thiếu niên nên họ xúm lại mà trêu chọc.
“Chẳng lẽ không đúng sao? Nơi này rõ ràng là nơi mọi người mua quần áo, ngươi lại mang một cái cẩu đến? Không biết là vũ nhục nhân cách con ngươi của ngươi, hay là vũ nhục mọi người đâu?” Thanh niên cười noai, bất quá tròng mắt kia, nhưng không có nhiều ít ý cười.
Phương Thần phi thường mất hứng, ngay cả hiện tại nó là một cái lang, bất quá trong nội tâm nó thấy mình là nhân loại, hiện tại lại bị một người nhục nhã, khẩu khí này nó như thế nào cũng là nuốt không trôi đi.
“Ngao ô…! ( một mình đấu!)” tiểu sói con ngước đôi mắt đen tối tràn ngập lửa giận mà nhìn thanh niên mặc đồ đẹp đẽ kia
Tống Gia Bảo lập tức liền chắn trước mặt Phương Triệu Nhất, “Nếu nơi này là điếm chuyên kinh doanh, vậy thì loại đò nào cũng bán, không bán cũng đừng học chó sủa”
Nếu để tên kia rat ay hắn sẽ chết luôn ấy chứ.
trên trán Phương Thần treo đầy hắc tuyến, người này nói nó tru lên sao?! Sát! Hiện tại tạm thời buông tha cái mặt oa oa, sói con báo thù, mười năm không muộn.
“Xì…” Một tiếng, có một số đã âm thầm mà nở nụ cười ra tiếng, thiếu niên nhìn có vẻ đẹp, thế nhưng ăn nói lại.
Thanh niên, nhất thời trở nên phi thường khó coi, “Cẩu cũng mang đến đây, bất quá chủ nhân cũng không ra tiếng, có thể thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-du-lang-cong-cham/1527966/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.