Bốn huynh muội đều cảm thấy rượu ngon, một ly rồi một ly mà uống, chỉ có Cơ Ngọc Khiết là nữ hài tử, bị mấy ca ca ước thúc cho nên uống ít hơn chút.
Nhưng mà mấy người không biết, rượu này là bản thân Lâm Tịch Cẩn nghiên cứu ủ thành. Tuy là uống vào thơm nhẹ mùi hoa quả, uống rất ngon, nhưng tác dụng đến chậm lại mạnh cực kì. Thanh Châu dân phong bưu hãn, hiện giờ lại là mùa đông rét lạnh, phần lớn đều thích uống rượu mạnh, Lâm Tịch Cẩn nếu thật sự muốn mang đến tửu lầu ở đế kinh phục vụ các phu nhân, chỉ sợ cũng không được bao nhiêu người ưa chuộng.
Tới tới lui lui, bốn người cũng uống đến mức đầu váng mắt hoa. Bỗng nhiên nghe một tiếng vang, một nha hoàn hoảng hốt: "Rượu văng trúng người Vương phi nương nương rồi."
Gì? Cái gì văng? Văng cái gì?
Bốn người đã không còn thanh tỉnh, nghe tiếng kêu kia xong cũng chưa kịp nhận thức được, Cơ Tử Thanh tính tình thẳng thắn nóng nay lên tiếng quát: "Văng thì văng, tiện tì ngươi ầm ĩ cái gì, có tin gia làm ngươi hay không hả, lại đây, nhìn xem diện mạo thế nào..."
"Thanh đệ, không được hồ nháo." Cơ Ngọc Hàm vẫn còn một chút thành tỉnh, vội quát hắn.
Lâm Tịch Cẩn lạnh lùng cười lạnh: "Thiếu gia Cơ gia đúng là uy phong, ngay cả nô tỳ của Hiền Vương phủ cũng không buông tha."
Cơ Tử Thanh theo bản năng liền trả lời: "Không phải chỉ là một nô tỳ sao..."
Cơ Tử Bạch cùng Cơ Ngọc Hàm đã tỉnh rượu ba phần, nhưng chưa mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783178/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.