Đồng tử co lại, Triệu Mặc Khiêm túm lấy Lâm Tịch Cẩn: "Ngươi, ngươi vậy mà..."
Lâm Tịch Cẩn bất động không né tránh, nụ cười xán lạn: "Hiền Vương điện hạ, ngài không tranh sao? Nếu như không tranh, vậy ta liều mạng tranh đấu với người ta, ngài lấy cái gì để bảo vệ ta?"
Trong lòng Triệu Mặc Khiêm không thể nói không kinh ngạc, cả người y khí thế lạnh như đao, sau một hồi lâu mới chậm rãi tiêu tán, trên gương mặt tuấn mỹ xuất hiện nụ cười tà mị, y đỡ trán thở dài: "Tên tiểu tử nhà ngươi, đúng là rất dám nghĩ".
Lâm Tịch Cẩn lại tiếp tục ném ra một tin tức động trời: "Nhớ lại một đời trước, ngày ta bước lên bảo toạ Hoàng hậu, rồi cho đến ngày bị người ném vào lãnh cung, Hiền Vương điện hạ của ta, ngài... thật sự đã suy nghĩ kĩ rồi sao? Ngài muốn đặt một nam tử không thể đẻ trứng như ta vào vị trí nào?"
"Nếu như ngài vẫn chưa có suy nghĩ kĩ, vậy thì cừu hận ngập trời kia của ta đành phải gác lại một bên, bởi vì cái mạng này ta nhặt được vô cùng quý giá, ta không nghĩ cứ thế vứt bỏ nó."
Lời này của Lâm Tịch Cẩn là một lần đánh cược, sau khi hắn nói xong, xoay người rời đi. Đột nhiên bị kéo lại, lọt vào cái ôm ấm áp, trong lòng hắn cả kinh, nhưng lại không giãy giụa, tuỳ ý cho người phía sau ôm hắn vào trong ngực, không lên tiếng.
Triệu Mặc Khiêm trầm mặc hồi lâu mới sâu kín thở dài: "Bổn vương chỉ muốn ngươi trở nên tàn nhẫn độc ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783160/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.