Chỉ vòng vo hai cửa hàng, đã cách xa âm thanh huyên náo, cảm giác yên tĩnh mở ra, Lâm Tịch Cận ngẩng đầu vừa thấy một tấm biển viết bốn chữ to " Kính cổ vinh hoa ".
Vừa thấy liền biết được chữ trên đó được viết từ người có tay ngề cao, đầu bút lông cực mềm, một cỗ khí thư hương ẩn ẩn phiêu tán, mặc sù đứng ở ngoài cửa nhưng cũng làm cho lòng người tĩnh lại.
Lại nhìn Triệu Mặc Khiêm, nam nhân này sao lại còn có điểm hung hãn, mặc dù không thể nói là lịch sự nhưng vẫn hơn vài phần khí thế băng lãnh lúc nảy.
Chỉ liếc mắt một cái, trái tim Lâm Tịch Cận đập bùn bund liên hồi, kịch liệt nhảy lên, y cũng phải là người không mê luyến sắc đẹp.
Triệu Mặc Khiêm chưa nói gì, lập tức ôm người vào.
" Mặc huynh, thật sự là huynh, đây là....."
Mới vừa vào cửa, liền nghe thấy một âm thanh ngạc nhiên truyền đến, chỉ thấy một thư sinh ăn mặc nho nhã hướng bọn họ đi đến.
Lâm Tịch Cận chỉ thản nhiên nhìn hắn một cái, biết là người quen của Triệu Mặc Khiêm, liền quẩy người một cái, làm Triệu Mặc Khiêm ân ổn đặt người xuống dưới đất, mới nói một câu :" Ta tự đi xem ". Liền theo người hướng dẫn xem xung quanh.
Triệu Mặc Khiêm nhìn thân ảnh nho nhỏ bị bình phong che khuất, lúc này mới nhìn về bạn tốt :" Nghe nói Lý huynh dạo này đều ở kính cổ vinh hoa, thật sự là si mê nha ".
Lý Thần Phong bật cười :" Tại hạ mấy ngày trước có nghe Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783109/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.