Bởi vì mang mặt nạ nên Lâm Tịch Cận cũng không thấy được biểu tình của Ám Nhị ra sao, bất quá y cũng không để ý, nói :" Ám Nhị ca, ngươi có thể giúp ta một chuyện được không ? Giúp ta tra bối cảnh của Đại Khờ ?".
Lâm Tịch Cận không biết, một tiếng " Ám Nhị ca " làm cho gương mặt phía sau chiếc mặt nạ này hơi run rẩy một chút.
" Được ".
Lâm Tịch Cận do dự một chút, lại nói :" Hiền vương có gì phân phó ? " hỏi xong, chính mình liền ngây ngẩn cả người, có chút xấu hổ mà ho khan một tiếng, theo bản năng mà biện giải một câu :" Ta là nói hắn trước khi rời đi có nói gì không ?"
Thật đúng là càng nói càng không rõ. Lúc trước cậu cùng Triệu Mặc Khiêm không nói với nhau được bao nhiêu thì phát hiện có người đến , vì thế liền nói mấy câu dạy y ứng phó với Đại phu nhân. Lúc mày, mới vừa rồi cùng Đại phu nhân giằng co, lúc sau người nọ cũng không nói thêm gì , đi rất nhanh chóng.
Y cảm thấy được như vậy cũng không có gì không tốt, nhưng chờ y đánh xong một trận này, hiện tại lại phi thường muốn nói cùng hắn mấy câu.
Loại cảm giác này thật kì diệu, Lâm Tịch Cận không thể đè ép tâm tình nên mới vừa rồi có chút thất thố.
Ám Nhị quả nhiên không xoa đáp lời, Lâm Tịch Cận cũng chỉ có thể tiếc nuối thở dài, đem đề tàu dẫn đến một lĩnh vực mà cậu hứng thú.
Lâm Tịch Cận muốn họ võ. Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783101/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.