Sắc mặt Lâm Ngọc Hồng có chút khó coi, nàng cảm thấy phi thường không thoải mái. Mỗi lần tham gia yến hội đều không có phần Lâm Tịch Cận, hiện tại y lại được một cơ hội như vậy không phải là y nên cao hứng hay sao ? Chính là y chỉ nói là đã biết, một chút cũng không biểu hiện ra bộ dáng thủ sủng nhược kinh vui mừng, càng không có như trong tưởng tượng của nàng là Lâm Tịch Cận sẽ đối nàng cảm kích đến rơi nước mắt.
Vốn là nêm xoay người bước đi, Lâm Ngọc Hồng vẫn không cam lòng nhắc nhở :" Hôm nay trong cung đều là các hoàng tử thân phận tôn quý, phải biết rằng người bình thường cả đời cũng không thấy được. Ngươi hôm nay có được may mắn tham gia yến hội này, nhất định phải biểu hiện thật tốt chớ để Lâm gia, tướng quân phủ mất mặt ".
Lâm Tịch Cận ảm đạm cười :" Đa tạ Nhị tỷ đã dạy ".
Lâm Ngọc Hồng còn muốn nói gì đó , lại cảm thấy đệ đệ trước mắt này là một khúc gỗ, không có mười phần phong thái như đại ca, liền lắc lắc tay sáo xoay người đi ra khỏi phòng.
Nha hoàn Lục Nhi theo sát sau đó, ở ngoài xửa được các nha hoàn bao vây, lại nhìn về phía Lâm Tịch Cận có điểm áy náy.
Ánh mắt Lâm Tịch Cận đã muốn xuyên qua đình viện, dần mê ly, suy nghĩ đã lơ đãng đến mộng cảnh kì dị phía trước....
Hoặc là nói, đây không phải là mộng cảnh mà là kiếp trước của y, đều là những sự thật đã từng phát sinh.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783077/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.