Thình thịch thình thịch……
Một đám người mặc đồ đen leo cầu thang vọt lại đây, đây đều là thủ hạ của Mạc Vân Long
Khi bọn hắn đẩy cửa phòng ra, toàn bộ đều ngây người.
Mọi người hít một hơi, lão đại Tĩnh Thủy, đại ca bọn họ lại quỳ gối trước một thiếu niên?
Chỉ thấy thiếu niên kia đang lột vỏ quả nho, óng ánh trong suốt.
“Long ca, đã xảy ra chuyện gì?” Một người nhịn không được nói.
Mạc Vân Long thân hình khẽ run, Tần Hiên chưa lên tiếng, hắn nào dám lên tiếng, càng không dám đứng lên.
“Không cần quỳ, đứng lên đi!”
Tần Hiên nhàn nhạt nói, từ trên ghế chậm rãi đứng dậy
Mạc Vân Long như được đại xá, thiên ân vạn tạ đứng lên, đối với Tần Hiên lễ độ cung kính.
“Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau gọi … Tần tiên sinh!” Mạc Vân Long rống to, lạnh lùng trừng mắt nhìn đám đại hán mặc đồ đen kia.
“Tần tiên sinh!”
Bọn họ cũng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng Mạc Vân Long nói như vậy, bọn họ nhất định phải làm theo.
Một loạt đại hán áo đen khom lưng hành lễ, Tần Hiên thần sắc lãnh đạm như cũ. Như thể cho dù núi Thái Sơn sụp đổ trước mắt, mặt cũng không đổi sắc.
“Thu hồi uy phong ngày thường, ta cũng không cần!”
Tần Hiên nhàn nhạt nói, xoay người đi ra khỏi phòng, nói: “Nhớ kỹ lời ngươi nói, nếu không……”
Đôi mắt hắn lạnh lùng, phất tay về phía sau.
Trong ánh mắt hoảng sợ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594186/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.