Buổi sáng nhàn nhã trôi qua, trong phòng học, Tần Hiên bình tĩnh lật sách, ánh mặt trời chiếu vào trên khuôn mặt nhìn nghiêng của hắn.
Khi tiếng chuông báo giờ nghỉ trưa vang lên, học sinh vui vẻ ùa ra khỏi lớp, một trận ồn ào.
“Hiên tử, tôi đi trước, buổi tối cậu đừng quên đó.” Mạnh Đức tươi cười vỗ vai Tần Hiên. Tần Hiên nhẹ nhàng gật đầu, đem sách vở trong tay gấp lại.
Mất thời gian một buổi sáng, hắn xem hết toàn bộ nội dung sách giáo khoa cấp ba, ghi nhớ hết vào đầu. Cùng với trí nhớ của kiếp trước, đống tri thức này với hắn mà nói, đơn giản dễ hiểu hơn nhiều.
Chậm rãi đứng dậy, Tần Hiên vừa ra khỏi lớp, một thân ảnh như thanh liên xuất hiện ở trước mặt hắn.
“Sao ngươi lại ở đây?” Tần Hiên hơi kinh ngạc, nhìn Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ ôm một quyển kinh Phật, khuôn mặt xinh đẹp không buồn không vui, nàng chậm rãi lấy ra một tờ giấy từ trong quyển kinh Phật.
“Mục Tuyết Nhi chuyển trường!” Tiêu Vũ nhẹ giọng nói, “Đây là cậu ấy nhờ tôi giao cho cậu.”
Chuyển trường?
Tần Hiên cười, không thèm để ý, hắn nhìn thoáng qua tờ giấy, trên đó có một dòng chữ viết đẹp đẽ.
‘ Tương lai còn dài ’
Bốn chữ này đại biểu cho nội tâm oán giận không cam lòng của Mục Tuyết Nhi.
Tần Hiên cũng không nhận tờ giấy, ngược lại bắt lấy quyển kinh Phật trong tay Tiêu Vũ.
“Ngươi làm gì thế?” Tiêu Vũ biểu tình lạnh lùng.
Quyển kinh Phật này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594179/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.