"Ngươi nói thật chứ"? Tô Vân Nguyệt kinh ngạc hỏi
Đoạn mạch, đối với võ giả đây tương đương với đoạt mệnh.
Muốn chữa trị, xem như người của Dược Thần Đường cũng không thể nào làm được.
Tiểu tử này lại dám nói có thể chữa khỏi, đúng là thiên phương dạ đàm.
"Tần Hiên, ngươi biết ngươi đang nói gì không? Đây chính là đoạn mạch, không phải cảm mạo thông thường."! Hà Vũ hốc mắt đỏ lên, Hà Vận thống khổ như vậy, nàng sao lại không lo lắng cho được.
Tần Hiên căn bản cái gì cũng không biết, dám nói ra những lời này.
"Tiểu Hiên, ngươi nói mê sảng gì vậy!" Hà Vận cười cười, nàng từ từ ngồi xuống "Chút chuyện nhỏ mà thôi, tiểu di chẳng phải không có chuyện gì sao"!
Trong gian phòng, không có ai để ý tới lời Tần Hiên.
Thời điểm trước đây bị đoạn mạch, nàng tìm người chữa trị tứ phía, ngay cả Dược Thần Đường đều tự mình bái phỏng qua, kết quả trưởng lão Dược Thần Đường cũng không làm gì được, đành thất vọng ở lại Tĩnh Thủy.
Nàng biết Tần Hiên, điên điên khùng khùng, làm sao có thể biết được phương pháp nối mạch.
Tần Hiên trầm mặc, hắn cũng không có nhiều lời.
Cả căn phòng sa vào tĩnh lặng, Hà Vận nghỉ ngơi một chút, cơ thể thả lỏng, ngồi trên sô pha suy nghĩ thất thần.
"Tần Hiên, ngươi theo ta ra ngoài một chút". Tô Vân Nguyệt thấp giọng, gọi Tần Hiên ra ngoài ban công.
Hà Vận nhìn thấy hai người, muốn nói lại thôi, đành thở dài một tiếng.
"Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594154/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.