Trên du thuyền, Lục Vân Phàm ngậm lấy một nụ cười, tao nhã lịch sự đi ở phía trước.
Bên cạnh hắn, Tiêu Vũ ôm quyển bút ký, một bộ váy trắng, trong gió biển thổi phất phơ, như một đóa bạch liên. Dung mạo ngây ngô cùng khí chất thanh nhã thậm chí vượt qua rất nhiều phụ nữ trên tàu, hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người.
Ánh mắt Tiêu Vũ khẽ nhúc nhích, phảng phất nàng đang tìm kiếm gì, cuối cùng, lại thoáng qua vẻ thất vọng.
“Tiêu Vũ, thấy thế nào? Du thuyền Cảnh Hào này là du thuyền giải trí số một của Lâm Hải.” Lục Vân Phàm trong mắt lóe lên một vòng ngạo ý, ưu nhã cười.
Một bên Vương Hiểu liên tiếp gật đầu, trong mắt tỏa sáng.
Đây là lần đầu tiên hắn đặt chân lên một chiếc du thuyền sang trọng như thế, nuốt nước miếng một cái.
Chỗ như vậy, e rằng cả đời này hắn cũng không có tư cách bước vào mấy lần, mặc dù nhà hắn cũng là tiểu phú tiểu quý, bất quá, cũng chỉ dạng thường.
Tiêu Vũ không trả lời, ánh mắt của nàng chợt dừng lại, nàng nhận ra một thân ảnh phía xa trong đám người.
“Tần Hiên?”
Tiêu Vũ kinh ngạc khẽ than một tiếng.
“Tần Hiên?”
Cái tên này khiến ánh mắt Lục Vân Phàm trầm xuống, theo ánh mắt Tiêu Vũ nhìn qua, chỗ nào có Tần Hiên, không khỏi cười ha ha nói: “Tiêu Vũ, không phải ngươi nhìn lầm chứ? Du thuyền Cảnh Hào, Tần Hiên làm sao có tư cách tới?”
Trong lời nói của hắn mang theo một tia khinh thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594128/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.