“Lấy ngươi một lít tinh huyết, ba mảnh vảy ở đầu, ngươi có ý kiến gì không?”
Trên biển, Tần Hiên hai tay đút túi, nhìn hắc mãng cười.
Hắc mãng cực kỳ thông linh lắc đầu, nó nào dám có dị nghị gì, có thể giữ được tính mạng, không bị rút gân lột da, nó liền đã cảm tạ thiếu niên trước mắt này có đức hiếu sinh .
Tần Hiên khẽ gật đầu, hắn nhìn về du thuyền phía xa.
Lúc này, đám người Hoàng lão mới đột nhiên giật mình tỉnh giấc, tràn ngập kính úy nhìn về phía thiếu niên trên biển.
“Là các ngươi đuổi thuyền của ta đi?” Tần Hiên âm thanh chầm chậm truyền đến, chân hắn đạp hắc mãng, chậm rãi tới gần du thuyền phía dưới.
Mấy người Lương Ngọc Kỳ lúc này mới thận trọng trở về, vừa vặn nghe được Tần Hiên hỏi.
Hoàng lão khuôn mặt trì trệ, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Vị tiên sư này, lúc trước chúng ta không biết chiếc thuyền kia là tiên sư, mong rằng tiên sư bớt giận!” Lương Ngọc Kỳ vội vàng đi đến phía trước, nhìn qua thiếu niên đứng trên hắc mãng cung kính.
Tần Hiên cũng không định tìm đám người kia phiền phức, chỉ là thản nhiên nói: “Các ngươi có đồ gì chưa không? Một lít là đủ!”
Lương Ngọc Kỳ liền vội vàng gật đầu, phân phó người lấy ra vật chứa, giao cho Tần Hiên.
Tần Hiên nhìn qua hắc mãng, ngón tay thanh lôi như đao, xẹt qua đầu hắc mãng.
Hắc mãng chịu đựng đau nhức kịch liệt, sau khi một lít tiên huyết rơi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594111/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.