Thành phố Tĩnh Thủy, Hà Vũ lông ngồi cau có, cầm bút vẽ bậy lên sổ.
“Tần Hiên, tên hỗn đản, vậy mà trốn học!”
Hà Vũ thầm hận chửi bới.
Còn có ba ngày nữa là thi tốt nghiệp, tên này mất tích lâu như vậy, ngay cả Tiêu Vũ cũng không biết Tần Hiên đi nơi nào.
Sau khi tan học, Hà Vũ chạy như bay về lớp Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ lẳng lặng ôm phật kinh, nhìn thấy Hà Vũ cũng không kinh ngạc, ngược lại lộ ra một nụ cười nhạt.
“Tiêu Vũ, thật là ngươi không biết Tần Hiên đang làm gì?”
“Ừm!” Tiêu Vũ buồn cười nhìn Hà Vũ.
Trong khoảng thời gian này, Hà Vũ cơ hồ mỗi ngày đều tới hỏi, cũng may là Tiêu Vũ tâm tính bình hòa, nếu là những người khác, đã sớm không kiên nhẫn được.
Hà Vũ giống như muốn tiết giận, dùng chân đá đá mấy hỏn sỏi dưới chân, làm như mấy hòn sỏi này là khuôn mặt của Tần Hiên vậy.
“Nghe nói, người của Dược Thần Đường đến!” Tiêu Vũ bỗng nhiên mở miệng, trong đôi mắt nổi lên dị sắc.
“Dược Thần Đường?” Hà Vũ khẽ giật mình, hừ một tiếng nói: “Là đám lão đầu kia a?”
Nàng biết được bối cảnh của Tiêu Vũ, sự tình đối với người bình thường nghe rợn cả người này, Hà Vũ cũng không ngại nói.
“Gia gia tự mình đi mời xem bệnh cho tỷ tỷ.”
Nghĩ tới thương thế của Hà Vận, giọng Hà Vũ của không khỏi trầm xuống một chút.
Tổn thương đoạn mạch, cho dù là Dược Thần Đường lại có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594109/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.