Sự chú ý của mọi người cơ hồ đều tập trung vào Tiêu Như Quân, cử động kia của Tần Hiên gần như không có người phát giác.
Ngoại trừ một người!
Cha đẻ Tiêu Vũ, Tiêu Như Quân!
đôi mắt thâm thúy của Tiêu Như Quân hơi híp lại.
Trước mặt cha người ta, nắm tay khuê nữ nhà người ta, hơn nữa còn là người mà Tiêu Như Quân chưa từng thấy, e rằng bất cứ người làm cha nào cũng sẽ không thờ ơ.
Nếu như, Tiêu Vũ thừa nhận Tiêu Như Quân là cha nàng.
Dưới mắt mọi người, Tiêu Như Quân chậm rãi dậm chân đi thẳng tới trước mặt Tiêu Vũ.
“Tiểu Vũ!”
Bạc tình bạc nghĩa như hắn bây giờ nhưng cũng nhịn không được lộ ra thần sắc kinh yêu.
Hắn vẫn nhớ kỹ, lần trước nhìn thấy Tiêu Vũ, Tiêu Vũ vẫn còn đang trong tã lót.
Bây giờ cũng đã duyên dáng yêu kiều, nhất là dung mạo này có tám phần giống mẫu thân nàng.
Tiêu Như Quân không khỏi nhớ tới mẫu thân Tiêu Vũ, nữ tử cho dù cạo tác làm ni cũng như phượng hoàng niết bàn.
Tiêu Vũ tay hơi dùng sức, thời điểm Tiêu Như Quân chân chính xuất hiện trước mặt nàng, Tiêu Vũ mới biết được, nhân quả mình mình muốn kết thúc khó khăn cỡ nào.
Kích động, kinh hỉ, còn có một tia chất vấn, nhàn nhạt hận ý......
Giờ phút này trên mặt Tiêu Vũ hiện ra quá nhiều cảm xúc mà 17 năm qua chưa từng có.
Nàng bỗng nhiên cảm giác trong lòng bàn tay một mảnh thanh lương, trong cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594092/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.