Trên đường cao tốc trống trải, hạo nguyệt huyền không, chim thú đều im lặng.
Một đạo thân ảnh già nua như một tòa trọng sơn, ép tới Mạc Thanh Liên cùng Tiêu Vũ khó mà thở dốc.
“Không biết trời cao đất rộng, ta ngược lại muốn xem, chờ tới khi ngươi quỳ gối trước mặt Lưu sư thúc, ngươi còn có thể phách lối cuồng vọng như thế hay không!” Lý Hổ cười khẩy, nhìn Tần Hiên như xem một người chết.
Giờ khắc này, Lưu Cảnh Lĩnh động.
Nháy mắt, thân ảnh của hắn gần như vạch phá bóng đêm, song quyền như chùy được bao phủ bởi một tầng huyết sắc cương khí.
“Tần đại sư cẩn thận!”
Mạc Thanh Liên kinh hô, nàng nhỡ rõ bàn tay kia lúc chặn đầu xe nàng cũng được bao phủ bởi một tầng cương khí như vậy.
Ngay cả chiếc xe đang phi nhanh đều có thể ngăn lại, kinh khủng bực nào? Nếu một đấm này vào trên cơ thể người...... Mạc Thanh Liên rùng mình, tiết ra mồ hôi lạnh, không dám tưởng tượng.
Nhưng không nghĩ tới đối mặt với đôi thiết quyền này, đôi mắt bình tĩnh như nước của Tần Hiên ngay cả một tia gợn sóng cũng chưa từng nổi lên.
Phảng phất không phải đối mặt một vị tông sư, mà là gió đêm yếu ớt.
Lưu Cảnh Lĩnh giận tím mặt, nhất là khi nhìn biểu lộ không mảy may biến động của thiếu niên, sát ý càng đậm.
“Tần đại sư này chẳng lẽ là bị sợ choáng váng?” Hàn Phong nhíu mày, lại có mấy phần mỉa mai.
Lý Hổ cười to nói: “Ha ha, Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594083/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.