Edit: Sally
Mã di nương tỉnh lại, đã là giờ mẹo ngày thứ hai, nàng từ trên giường nhảy dựng lên, hướng về phía bên ngoài liền hô to: “Lục nhi, Hoan nhi, haingười nha hoàn các ngươi chết đâu rồi, mau giúp ta mặc quần áo!“
Lục nhi là đại nha hoàn, canh ở gian ngoài định sẽ chợp mắt, nghe lời nóinhư thế dọa giật mình hướng phòng trong chạy, kia Hoan nhi cũng dọa vộivã mặc quần áo xông tới, nhìn thấy Mã di nương đen mặt, hai người thầmkêu một tiếng không tốt.
“Ba, ba.” Hai đạo tiếngđánh tay, lập tức làm cho Lục nhi, Hoan nhi hơi nghiêng, gò má sưng đỏlên, hai người không dám nói lời nào, cúi đầu trong mắt hàm chứa ánhnước.
“Phu nhân, nô tỳ sai.” Mã di nương một mựckhông chấp nhận nàng là tiểu thiếp, lén làm cho nha hoàn xưng mình phunhân, nhưng hôm nay Mã di nương đối danh hiệu này lại không có nửa điểmvui sướng.
“Thế nào, hiện tại học được trào phúng ta, cảm thấy ta mất mặt còn chưa đủ có phải hay không?” Cuối cùng lanh giọng nói.
Bên ngoài đồn đại, bất quá mới một ngày, tốc độ lại tấn mãnh, hiện tại bọn hạ nhân thị lang phủ cũng âm thầm thảo luận.
Này đồn đại mặc dù không có nói là vị di nương thị lang phủ nào, thế nhưngcùng ngày đó, hai vị di nương đi theo, Bạch di nương chưa bao giờ tranhđấu, cướp lại không dám, bọn hạ nhân đối Mã di nương cũng thật là hiểubiết, hơn nữa chuyện Mã di nương sau khi trở về phát sinh, không phảinàng thì là ai!
Chính là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-dich-than-quy-nu/1981009/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.