Trần Mộc đem Trương Lê bỏ vào khoang thuyền chứa đầy dịch dinh dưỡng, sau đó kết nối với bộ đàm liên lạc của Đệ nhị, nhưng lại không thể kết nối được, Trần Mộc cũng không để ý, lập tức liên lạc với Chu Dật Cẩn, vừa kết nối thì đối phương đã nhấc máy.
“Trần Mộc, anh không sao chứ ?” Vẻ mặt nôn nóng của Chu Dật Cẩn xuất hiện trên bộ đàm.
“Anh không sao.”
“ Trương Lê……” Chu Dật Cẩn lập tức hỏi, lại chần chờ.
“Ngài ấy không sao !”
“Như vậy là tốt rồi, bộ đàm liên lạc của Đệ nhị, sau khi các anh đi, ông ấy vẫn luôn vội vàng chăm sóc mấy đứa nhỏ, không ngủ cũng không ăn, nếu cứ như vậy chỉ sợ sẽ không thể chống đỡ được tiếp!” Chu Dật Cẩn cũng đã nhìn ra, từ sau khi Trương Lê rời đi, Đệ Nhị vẫn luôn buộc chặt thần kinh, tuy rằng thực lực của ông ấy cường đại, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ gây tổn thương đến thân thể.
“Thể nào không thể liên lạc được, em nói với ông ấy một tiếng, Trương Lê đột phá, bọn anh sẽ mau chóng trở về.” Trần Mộc mở miệng.
“Được.” Chu Dật Cẩn lập tức ngắt liên lạc, y phải nhanh chóng thông báo cho Đệ nhị.
Trần Mộc lái xe, phía sau xe chở khoang dịch dinh dưỡng của Trương Lê, tình huống của Trương Lê đã có người kiểm tra qua, chủ yếu là do thoát lực, cũng bị thương. Tuy rằng thương tích có chút nặng, nhưng hiện giờ Trương Lê đã đột phá, tế bào toàn thân sẽ tái tạo lại. Hiện giờ ông ta có thể trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341169/chuong-101.html