U Minh thành là nơi mà phần lớn dân chúng đều chưa từng nghe nói tới, cũng là nhà của Lý Triết Tâm.Khi mạt thế vừa mới chấm dứt, U Minh thành cũng từng có một khoảng thời gian huy hoàng. Thời điểm đó, tất cả mọi người đều chạy về căn cứ sinh tồn, rất nhiều thành phố lớn không có một bóng người. Những người không muốn đến căn cứ sinh tồn có thể chọn những chỗ này làm nơi sinh sống, ở đây còn có đầy đủ đồ dùng sinh hoạt. Khi ấy, dị thú cũng chưa cường đại như bây giờ, trong tình huống mà chỗ ở và đồ ăn đều tương đối đầy đủ thì vẫn có thể sinh sống.Nhưng theo thời gian trôi qua, phòng ốc sập khiến những đồ dùng sinh hoạt có thể sử dụng càng ngày càng ít, mà máy lọc nước cũng dần dần mất đi tác dụng.Trong số những người lựa chọn sinh tồn bên ngoài dã ngoại trước đây, cũng có vài người là nhân viên kỹ thuật, nhưng trong tình huống không có bất kì thiết bị gì, muốn đem kỹ thuật truyền lại sẽ vô cùng khó khăn. Mặt khác, mấy trăm năm trôi qua, những ô tô máy móc mang ra từ căn cứ sinh tồn lúc trước cũng không thể dùng được nữa. Người của thành thị trong mấy trăm năm này đã phát triển khoa học kỹ thuật rất tiến bộ, bọn họ lại trì trệ không tiến, thậm chí trình độ khoa học còn bị thụt lùi.Gần trăm năm qua, có một vài người thực lực không mạnh gia nhập U Minh thành, bởi vậy, cuộc sống lại càng gian khổ…..Lý Triết Tâm ngồi trong động chờ trời tối, phía sau còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341115/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.