Chuột thú hầu như cái gì cũng ăn, cho nên sẽ đem rất nhiều thứ thượng vàng hạ cám mang về huyệt động, Trần Mộc nhìn thấy chính là một đống hỗn độn, thế nhưng lại khiến tim hắn lại đập rất nhanh, rất nhanh.Nơi này là một hầm ngầm để xe còn chưa bị sụp đổ, chỗ đó rất lớn, bên trong hầu như là những loài thực vật mà con người không thể sử dụng được, nhưng cũng không hề thiếu da lông của dị thú, mà những thứ đó có lẽ toàn là cấp năm cấp sáu.Da lông của dị thú cấp năm, cấp sáu, những thứ này có giá trị không hề nhỏ một chút nào! Trần Mộc lại lượm nhặt một hồi, còn tìm ra mấy mầm thực vật cũng có giá trị không kém.Mấy thứ này dù thế nào cũng đáng mấy chục vạn đúng không? Còn đáng giá hơn cả một ổ chuột thú! Đèn pin trên tay Trần Mộc không nhịn được mà lung lay. Suy nghĩ một chút, hắn lại đi ra ngoài. Mấy thứ này, hắn không định cho ba anh em Triệu gia biết đến, có lẽ đợi về sau, khi mình có thời gian rảnh thì lại đến thu xếp một lần nữa.Thi thể của chuột thú đã được ba anh em Triệu gia mang lên trên xe. Khi nhìn thấy Trần Mộc đi ra, Triệu Dương lập tức hỏi:“Bên trong thế nào?”“Tôi muốn xem thử bên trong có chuột con hay không, kết quả không có.” Trần Mộc cười cười:“Chúng ta trở về đi.”“ Được! Tôi không đợi được mà muốn trở về rồi, buổi tối cha mẹ tôi chắc chắn là vui mừng muốn chết!”Triệu Dương vui tươi hớn hở với chuyến đi ngày hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341078/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.