" Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế." Dưới đài, quần thần đồng loạt khụy chân cuối đầu, cũng vừa đúng lúc ánh mặt trời rọi vào đại điện, dệt một màu hoàng sắc thành một lớp thảm dài, chạy dài từ cửa điện cho đến chân cửu cấp, toàn điện đều đồng thời sáng rực lên hiến không khí trở nên uy nghi gấp bội. Các cột trụ trạm trổ long phi sinh động giống như có sinh khí muốn thoát thân mà bay ra, trần điện là phù điêu cửu long tranh châu cũng như tức khắc cũng nhuốm một tầng linh khí. Dưới uy áp của long khí bao đời trường tồn trong đại diện, chúng quan lại đều thần phục cúi mình chờ đợi sự xuất hiện của đế vương.
Từ sau tràng điện cửu tầng, Nghiêm đế bước ra, đầu đội long mão, trường bào hoàng sắc thêu long vũ, long bào thêu Long thăng bằng chỉ vàng, dưới chân mang hài thêu Long trảo, một thân hoàng phục trân quý, khí chất bất phàm sánh ngang với ánh nhật thiên, mỗi cái nhấc gối, bước chân đều toát lên phong phạm đế vương. Trường bào vén lên, Nghiêm đế nghiêm chỉnh ngồi xuống long tọa, tay áo khẽ phất, môi mỏng mấp máy. " BÌNH THÂN!" Âm thanh của y tuy không lớn không nhỏ, nhưng lại rất uy nghiêm, vang vọng, trong thiên điện rộng lớn không ai không nghe rõ.
Dưới điện, các hàng quan lại liền phủ tay áo, khấu tạ rồi nhất tề đứng lên. Đứng đầu là dòng dõi hoàng thất, người đứng bên phải là đại hoàng tử của Tiên đế, Dạ Nhâm Đoan, đương thời lúc Tiên đế còn tại vị đã phong Đoan vương, ban đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-de-vuong-gian-phu-thuan-manh-hau/1519068/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.