“Ơ…” Lục An Nhiên nhìn vẻ mặt ân cần niềm nở của chủ quán, lại nhìn bức ảnh trong tay của ông: “Bao nhiêu tiền?”
“20 tệ một tấm, 30 tệ hai tấm!” chủ quán cười nói: “Mỗi người một tấm rất tốt, còn có thể giữ làm kỷ niệm!”
“Được, lấy hai tấm.” Long Ngọc Tinh nhìn vẻ mặt Lục An Nhiên vui vẻ, dương dương tự đắc trong bức ảnh vừa lòng gật đầu.
“Được được!” chủ tiệm lập tức tăng tốc in thêm 1 tấm nữa: “Cho 2 người!”
“Cảm ơn.” Lục An Nhiên nhận lấy bức ảnh sau đó hỏi: “Tấm film của bức ảnh này sẽ được xóa đi đúng không!”
“Sẽ xóa.” Chủ tiệm gật đầu nói: “Tôi chỉ bán ảnh, để lại tấm film cũng không có tác dụng!”
“Vâng.” Lục An Nhiên gật đầu đem bức ảnh trong tay đưa cho Long Ngọc Tinh liền cùng với anh rời khỏi. Hai người cùng với Phượng Lập Hành, Hoành Oanh tập hợp lại, sau đó bốn người cùng nhau đi ăn chút gì đó cuối cùng ai về nhà nấy, nhìn thấy tâm tình Long Ngọc Tinh không tồi, Phượng Lập Hành và Hoàng Oanh cũng thở ra một hơi nhẹ nhỏm.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lâm Hạo Thịnh và Sở Dao cũng đi đến thung lũng Hồng Diệp, sau khi hai người đi thuyền xong, Sở Dao lấy thức ăn do chính mình tự làm mang theo, đang muốn mời Lâm Hạo Thịnh ăn, một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi đầu nở nụ cười đi đến bên cạnh 2 người: “Xin chào hai người, lúc nãy tôi đã chụp ảnh hai người du hồ, chúng tôi chụp ở góc độ đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuong-the-quay-lai/3303755/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.