Bữa tiệc tốt đẹp như vậy bị đảo loạn thành một đoàn, thẳng cho đến chiều tối mới xử lý ổn thỏa, Lục An Nhiên ngồi ngay ngắn bên khung cửa sổ trong phòng, bên cạnh tay cô đặt lễ hộp mà Long thiếu tặng đến.
Trong đầu lại nhớ đến bóng dáng của Long thiếu mà ngày hôm đó cô đã nhìn thấy, giữa hai hàng lông mày của Lục An Nhiên có chút không vui, loại đàn ông ham mê sắc đẹp như vậy, cô thật sự không có thiện cảm, ngược lại, cái người tên V đó... Lục An Nhiên thả lỏng lông mày, cô đứng dậy mở hộc tủ đựng chiếc mặt nạ, nhẹ nhàng đeo lên mặt.
V... tại sao lại gọi là V? Lục An Nhiên không hiểu, hồi tưởng lại người đàn ông có đôi mắt thâm tình màu hạt dẻ, cô cảm thấy đôi mắt này giống như một vòng xoáy, lúc nào cũng có thể khiến cho cô trầm luân, chìm vào trong đó... Lục An Nhiên không thể không sợ hãi.
Lúc này, tiếng chuông điện thoại của Lục An Nhiên vang lên, cô cầm điện thoại lên, là một dãy số lạ, sau khi chấp nhận cuộc gọi Lục An Nhiên hỏi: “Alô, xin chào, xin hỏi là ai gọi ạ?”
“Là tôi, V.” Bên kia điện thoại truyền lại một đạo âm thanh đàn ông từ tính, trầm thấp dễ nghe.
“...” Lục An Nhiên ngạc nhiên, trái tim dường như bị trật một nhịp: “Anh sao lại có được số điện thoại của tôi chứ?”
“Tôi lấy từ một người bạn.” Ngồi bên giường, V nhìn áng mây chiều cuộn tròn ngoài cửa sổ, một nụ cười như có như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuong-the-quay-lai/3303742/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.