Nghe thấy lời của Nhạc Vĩ Hải, lại nhớ lại ngày đó gặp Nhạc đại thiếu gia, Lục An Nhiên cảm thấy một trận buồn nôn.
“Nhạc lão đầu à mấy ngày nay ông nằm mơ thật đẹp đó!” Vinh Thiên mang theo một tia trào phúng: “Con trai nhà ông như vậy cũng xứng sao?” thật nực cười! Ác danh của Nhạc đại thiếu gia ở thành phố S ông ở thành phố A còn nghe được, lại còn định cưới Lục An Nhiên? Nực cười!
“Vinh Thiên! Ông nói chuyện kiểu gì vậy!” nghe thấy câu nói của Vinh Thiên, Nhạc Vĩ Hải cũng tức giận mười phần, con trai ông ta như thế nào? Không ra gì cũng là con trai của Nhạc Vĩ Hải hắn! Sau lưng có Nhạc thị chống lưng, muốn cưới một người phụ nữ có gì khó chứ!
“Dù thế nào thì hai chú cũng không nên làm mất hòa khí!” Lục An Nhiên vội vàng ngăn lại: “Hòa khí sinh tài mà!”
“An Nhiên à, con nghe chú Vinh nói, cậu con trai đó của ông ấy, con ngàn vạn lần đừng suy nghĩ đến!” Vinh Thiên chỉ vào Nhạc Vĩ Hải nói.
“Ông!” Nhạc Vĩ Hải cau mày.
“Ngừng!” Lục Kiếm Hào cũng vội vàng hô ngừng: “Hôm nay mời hai người các ông tới đây là để tham gia yến hội, không phải là đến để cãi nhau đâu, An Nhiên tuổi vẫn còn nhỏ, người trẻ tuổi hiện nay không giống như chúng ta, bọn họ chú trọng tình yêu tự do, chồng của An Nhiên là do An Nhiên tự mình tìm kiếm!”
“Lục lão ông nói như vậy là không đúng rồi!” Nhạc Vĩ Hải nói: “Nhạc thị chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuong-the-quay-lai/3303736/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.