Lục An Nhiên chầm chậm đến bên người Kỷ Nhu nói: “Mẹ, Sở Dao nói cậu ấy và mẹ cậu ấy muốn cùng chúng ta đến nhà ông nội.”
“Được đó!” Kỷ Nhu gật gật đầu, bà thật sự không có ý kiến gì, trước đây mỗi lần tham gia tiệc tùng nào Lục An Nhiên cũng sẽ dẫn theo Sở Dao, việc này bà cũng đã quen rồi.
Nghe Kỷ Nhủ đồng ý, khuôn mặt của Sở Dao hòa hoãn đi rất nhiều. Ánh mắt Lâm Mỹ Phụng cũng có ý cười.
“Nhưng mà xe nhà chúng ta không ngồi thêm được nữa rồi!” Lục An Nhiên vẻ mặt đầy phiền muộn: “Lúc trước gặp tai nạn, chiếc xe đó đã mang đi sửa còn chưa đem về! chiếc xe hiện tại cộng cả chú Vu thì cũng chỉ có thể ngồi được bốn người. Nếu như cả Sở Dao và mẹ cậu ấy cùng đi thì lại dư ra một người!”
“Chuyện này…” Sở Dao một mặt do dự, nhìn Lâm Mỹ Phụng. Ý nghĩa trong đáy mắt rất rõ ràng, chính là nói với Lâm Mỹ Phụng: mẹ đừng đi nữa!
Nhưng mà Lâm Mỹ Phụng làm sao lại không đi cho được? Bà ta còn phải tiếp tục khoe khoang với thân thích gần xa của mình! Lúc này Lâm Mỹ Phụng đã nghĩ ra được một phương pháp “xảo diệu” “vẹn cả đôi đường”, cả vẻ mặt của bà ta đều cười rộ lên nói: “không sao không sao cả, tôi cùng Sở Dao đón xe qua đó, sẽ đi sau xe của hai người!”
Lời của Lâm Mỹ Phụng vừa nói ra, Lục An Nhiên suýt nữa không nhịn được cười, nhưng mà vẫn phải cố nhịn lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuong-the-quay-lai/3303628/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.