Ánh mắt Nhan Thần sáng lấp lánh, tràn đầy tò mò nhìn Mạc Phi: “Mạc Phi, đề thi môn văn học tinh tế của ban Linh Lung chúng ta là phu quân của ta, ngươi viết thế nào mà chỉ được có 23 điểm vậy?” 
Mạc Phi cười ha hả: “Ta viết bừa ấy mà.” 
Nhan Thấn chống cằm: “Văn học tinh tế của ta được 47 điểm, vốn Thần Thần rất tức giận, thế nhưng phát hiện ngươi chỉ được có 23 điểm, bằng phân nửa điểm số của ta thì liền vui vẻ a.” 
Mạc Phi xấu hổ cười cười, thiếu niên, chọt vào miệng vết thương người ta như vậy là không đúng. 
Một nữ lão sư dáng người nóng bỏng, nữ lão sư lạnh lùng quét một vòng phòng học, thản nhiên nói: “Nội dung bài học hôm nay của chúng ta là phân thích bài văn mà Mạc Phi đồng học đã viết.” 
Âm thanh ngọt ngào của nữ lão sư vang lên, Mạc Phi nhăn nhó đau khổ, lão sư này thật là, không biết tôn trọng riêng tư người khác gì cả. 
‘Phu quân của ta… mày rậm mắt to, lúc phùng mang trợn má hăm dọa người khác đặc biệt uy phong. 
Phu quân của ta có cái miệng nhỏ nhắn xinh xinh, lời nói ra chỉ làm người ta ức chế muốn tự sát. 
Lúc ta ôn nhu thân thiết gọi hắn một tiếng tam hoàng tử… hắn thực cao quý lãnh diễm ‘hừ’ một tiếng đáp lại. 
Phu quân của ta họ Lâu tên Vũ, là tam hoàng tử đế quốc, rất nhiều người nói ta trèo cao, thế nhưng ta cảm thấy tam hoàng tử cũng không cao hơn ta bao nhiêu. Đương nhiên hắn còn có thể cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/204985/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.