Đường gia.
“Mẫu thân, ngài tìm ta?” Nhìn thiếu phụ xinh đẹp trước mặt, Đường Thiên Thánh hỏi.
Triệu Thụy Tuyết nhìn Đường Thiên Thánh, biểu tình có chút vui sướng, Đường Thiên Thánh từ nhỏ đã có tư chất xuất chúng, vẫn luôn là kiêu ngạo của nàng.
“Chuyện Thiên Diệp, ngươi đã biết chưa?” Triệu Thụy Tuyết nắm chặt khăn tay hỏi.
Đường Thiên Thánh gật đầu: “Đã biết, mẫu thân, bất quá chúng chỉ là một đám loi nhoi mà thôi, ngài không cần để tâm đâu.”
Triệu Thụy Tuyết lắc đầu, lo lắng nói: “Cẩn thận dùng được vạn năm, ngươi không nên quá khinh địch.”
Đường Thiên Thánh có chút kỳ quái: “Mẫu thân, ngài tựa hồ rất để ý Thiên Diệp.”
Triệu Thụy Tuyết thở dài, chậm rãi nói: “Trước khi Thiên Diệp chào đời, ta từng tìm chiêm tinh sư xem qua.”
“Kết quả thế nào?” Đường Thiên Thánh có chút hiếu kỳ.
Triệu Thụy Tuyết có chút căm ghét nói: “Chiêm tinh sư nói hắn không phải vật trong ao, tư chất nghịch thiên, nếu không có gì bất ngờ thì sẽ vươn tới tận chín tầng trời.”
Biểu tình Đường Thiên Thánh có chút khinh thường: “Phải không? Xem ra thuật bói toán của tên chiêm tinh sư kia chẳng ra gì. Thiên Diệp từ nhỏ chính là một kẻ phế vật.”
Triệu Thụy Tuyết lắc đầu: “Năm đó nếu không phải ta âm thầm phá hủy tư chất Thiên Diệp thì có lẽ lời chiêm tinh sư đó đã trở thành sự thật.”
“Thế nhưng, sự thực là tư chất Thiên Diệp đã bị hủy.” Đường Thiên Thánh âm trầm nói.
Triệu Thụy Tuyết hít sâu một hơi: “Thiên Diệp từ nhỏ tư chất bình thường, tu luyện suốt mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1285072/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.