“Này, các ngươi biết gì không? Nha đầu Mạc Vũ Vi kia hình như bắt đầu nhắm vào Trịnh Huyên thiếu gia a.”
“Nhanh vậy đã chuyển mục tiêu rồi sao? Nha đầu kia thay lòng đổi dạ cũng nhanh quá đi.”
“Bất quá ánh mắt nha đầu kia quả thực không tồi! Hai tinh sư xuất sắc nhất quân doanh chúng ta đều bị nàng coi trọng.”
“Coi trọng thì có lợi ích gì chứ? Người ta chướng mắt nàng ta. Tam hoàng tử, Trịnh thiếu, có ai thèm để mắt tới nàng ta đâu chứ?” Một binh sĩ cười nhạo nói.
“Hôm qua nha đầu kia hình như bị Trịnh thiếu kích thích, nghe nói trốn trong ký túc xá khóc thành người nước luôn rồi.”
“Ánh mắt nha đầu kia cao thật đấy, tam hoàng tử cùng Trịnh thiếu đều là nhân tài hiếm có, làm sao xem trọng nàng được chứ! Thế nhưng ta thì khác, nếu nàng coi trọng ta, ta nhất định sẽ không cự tuyệt.” Một binh sĩ vẻ mặt gian sảo cười khanh khách nói.
“Ngươi bớt mơ đi, ánh mắt người ta cao lắm, làm gì có chuyện để mắt tới ngươi chứ.”
“Ta chỉ tùy tiện nói vậy thôi, loại đại tiểu thư này ta làm sao với tới.”
… …
Nghe đám người xung quanh nói chuyện, ngọn lửa phẫn nộ trong lòng Âu Dương Kỳ không ngừng dâng lên phừng phừng, tiện nhân Mạc Vũ Vi này đúng là thay đổi thất thường, trước kia nàng từng son sắt nói nàng thích hắn, không phải hắn thì nhất quyết không cưới, kết quả chỉ chớp mắt đã quên sạch sành sanh.
Mạc Vũ Vi có bất trị thế nào thì vẫn là muội muội Mạc Phi, người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1285030/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.