Mạc Phi ngồi bên suối, nhìn đám cá bơi tới bơi lui mà nuốt nuốt nước miếng.
“Đám cá này thoạt nhìn không tồi a!” Ánh mắt Mạc Phi sáng lấp lánh.
Nhìn bộ dáng Mạc Phi, Lâu Vũ cười nói: “Để ta bắt cá nướng cho ngươi ăn.”
Mạc Phi thực kinh ngạc nhìn Lâu Vũ: “Ngươi biết làm cá nướng à?”
“Biết chứ! Tuy không bằng đầu bếp nhưng vẫn tốt hơn vị có thể xuống nhà bếp nào đó, tuyệt đối có thể ăn được.” Lâu Vũ liếc nhìn Thiên Diệp đang nằm ngay đơ bên kia.
Thiên Diệp liếc mắt thầm nghĩ, tên ngốc tam hoàng tử này nhất định sẽ bị báo ứng.
Trịnh Huyên cũng nhìn qua Mạc Nhất, thật cẩn thận nói: “Nhất Nhất, ta bắt cá nướng cho ngươi ăn nha?” Đại khái là vì chuyện ở vòng chung kết giải bách cường tranh bá nên sắc mặt Trịnh Huyên có chút khẩn trương.
Đối mặt với ánh mắt tràn đầy mong chờ của Trịnh Huyên, Mạc Nhất gật đầu.
Thấy Mạc Nhất đồng ý, Trịnh Huyên lập tức phấn chấn chạy đi bắt cá.
Lâu Vũ cầm lấy một nhánh cây vót nhọn đâm vào trong nước, ba con cá lập tức bị đâm trúng.
Mạc Phi vỗ tay, vui sướng nói: “Một tên trúng ba con, lợi hại lợi hại.”
Trịnh Huyên liếc Lâu Vũ một cái, sau đó cũng đâm một xiên, lúc lôi lên thì dính bốn con cá.
Thấy hành động của Trịnh Huyên, Lâu Vũ không cam lòng yếu thế, tiếp tục xiên năm con.
Trịnh Huyên nhíu mày, vốn định xiên một phát sáu con thì phát hiện đám cá trong nước bị kinh động, bắt đầu chạy loạn ra bốn phía.
Lâu Vũ đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284992/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.