Mạc Phi có cảm giác màn ảnh rất mạnh, mỗi khi đối mặt với ống kính hắn luôn dễ dàng bày ra dáng vẻ hoàn mỹ nhất, hết thảy chỉ cần chụp một lần là thông qua, thực thuận lợi. 
Trừ bỏ Lâu Vũ, tất cả mọi người đều thực tán thưởng, Nhan Thần thì kích động tới mức hò hét cổ vũ không ngừng. 
Lâu Vũ từ đầu đến cuối vẫn luôn nghiêm mặt, ghét bỏ cái này ghét bỏ cái kia, đã vài lần muốn kéo Mạc Phi đi không cho hắn chụp nữa, bất quá vẫn luôn bị người ta bỏ lơ. 
Trừ bỏ Cảnh Thần thỉnh thoảng nói vài câu trấn an, căn bản không còn ai chú ý tới Lâu Vũ, xem hắn là cố ý gây sự, Lâu Vũ chỉ đành bực tức một mình. 
Mạc Phi chụp xong thì tới phiên Lâu Vũ. 
Mạc Phi đi tới chỗ Lâu Vũ, vui vẻ cười nói: “Đến phiên ngươi a, chê ta nhiều như vậy, ngươi nhất định phải biểu hiện tốt một chút a! Tuy giá trị có hơi thấp nhưng vẫn phải chuyên nghiệp một chút!” 
Lâu Vũ trừng mắt lườm Mạc Phi một cái, sau đó bước tới trước ống kinh. 
Nhan Thần nhìn mặt Lâu Vũ, có chút kỳ quái nói: “Tam hoàng tử, sao ngươi lại học Trịnh Huyên làm mặt than rồi, có chút biểu tình đi a! Mặt đơ như vậy không tốt a!” 
Lâu Vũ nhìn Nhan Thần, có chút mất kiên nhẫn hỏi: “Phải làm biểu tình gì?” 
“Cứ giả vờ cao ngạo như bình thường ngươi hay làm ấy! Tuy ta không thích nhưng rất nhiều nữ hài tử thích dáng vẻ này a! Đúng không, ông chủ Cảnh?” Mạc Phi nhìn Cảnh Thần nói. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284960/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.