Lâu Vũ đi tới hậu trường, số lượng thí sinh ở vòng bán kết so với vòng loại ít hơn rất nhiều, vì thế lần này học viện không an bài người khác ở chung phòng với Mạc Phi nữa.
Nhìn thấy Lâu Vũ tiến vào phòng, Mạc Phi lắp bắp kinh hãi: “Ngươi vào bằng cách nào?”
“Cửa không khóa.” Lâu Vũ thản nhiên nói.
“Thế à, giờ ta phải thay quần áo, ngươi mau ra ngoài đi, thuận tiện giúp ta khóa cửa luôn, cám ơn.” Mạc Phi tự nhiên sai bảo.
“Ta không đi.” Lâu Vũ tức giận.
Mạc Phi nhíu mày, sâu xa nói: “Rồi rồi, ngươi cũng đâu phải con nít, đừng cáu kỉnh, mau đi ra ngoài đi, nhìn thấy thứ không nên nhìn mắt sẽ nổi lẹo đấy!”
Lâu Vũ đen mặt, bất mãn trừng Mạc Phi: “Sao không phải là Mạc Nhất ra ngoài mà là ta, không công bằng.”
“Ngươi sao có thể so với Nhất Nhất chứ?” Mạc Phi bất đắc dĩ.
Lâu Vũ giận: “Ta là chồng ngươi, dựa vào cái gì Nhất Nhất có thể lưu lại mà ta thì không thể? Chẳng lẽ ngươi thực sự có một chân với Mạc Nhất à?”
Mạc Phi ngẩng đầu nhìn Lâu Vũ, chậm rãi nói: “Ta cùng Nhất Nhất không chỉ có một chân mà là hai chân, trước kia lúc thời tiết lạnh, mỗi ngày chúng ta đều ngủ trên một cái giường, cùng sưởi ấm cho nhau! Cơ thể Nhất Nhất cứ hệt như lò lửa vậy, rất ấm áp, ôm ngủ rất thoải mái.”
Lâu Vũ hung tợn nhìn Mạc Phi, sắc mặt ngày càng đen.
“Loại cảm giác đó ngươi không hiểu được đâu.” Mạc Phi làm biểu tình say mê kích thích Lâu Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284934/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.