Mười hai tiếng trôi qua, Lâu Vũ cởi mặt nạ, rửa mặt.
Mạc Phi quả nhiên không nói dối, dược tề mỹ nhan quả thật làm làn da trở nên sáng bóng như trứng gà bóc, nhìn gương mặt trắng nõn non mềm trong kính, trong lòng Lâu Vũ bốc lên một trận lệ khí, bộ dáng này bảo hắn về sau gặp người a, Lâu Vũ đấm một quyền lên mặt gương, mảnh kính lẻng kẻng rớt xuống đầy sàn.
Mạc Phi vốn định vào phòng tắm đi vệ sinh thì nhìn thấy gương mặt hung thần ác sát của Lâu Vũ, nhất thời sợ tới nghẹn tiểu, cười cười nói: “Tam hoàng tử, ngài thật là trắng a! Trắng ơi là trắng luôn!” Chân chính là tiểu bạch kiểm.
Lâu Vũ nhìn Mạc Phi: “Trắng, ngươi vừa lòng chưa?”
Mạc Phi cười gượng: “Ta vừa lòng hay không đâu có quan trọng, quan trọng là… ngài vừa lòng.”
Lâu Vũ lạnh lùng nhìn Mạc Phi: “Ta một chút cũng không vừa lòng.”
Mạc Phi có chút xấu hổ nói: “Nếu ngươi không hài lòng thì có thể đi phơi nắng, phơi nắng vài ngày là y như xưa à.”
Lâu Vũ trừng mắt lườm Mạc Phi một cái, sau đó cao ngạo trở về phòng ngủ.
Nhìn một đống kính vỡ trên sàn, Mạc Phi có chút đau đầu đỡ trán, cái tên cuồng bạo lực này.
…
Trong hoàng cung.
“Ca ca, tên Mạc Nhất kia rốt cuộc từ đâu chui ra vậy?” Lâu Tĩnh hỏi Lâu Phong.
“Không biết.” Lâu Phong nhíu mày, nắm tay siết chặt.
Sự tình càng lúc càng không thể khống chế, kết quả kiểm tra lúc nhập học của Mạc Nhất là cốt linh mười bảy, mười bảy tuổi đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284915/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.