Edit: Um-um
Cố Nam thấy Phùng Văn, hơi ngạc nhiên, gãi gãi đầu, hỏi: “Đây có phải là… là …. là…”
“Phùng Văn.” Tưởng Lily tiếp lời cậu.
“Đúng vậy!” Hai mắt Cố Nam toả sáng. Lúc tuổi mới lớn, cậu cực kỳ thích xem phim hành động của nước ngoài nên nhìn thấy Phùng Văn sẽ cảm thấy hơi quen mắt.
Triển Dương tỏ vẻ không có gì đáng ngạc nhiên, tự mình rót một ly nước, gật đầu chào Phùng Văn rồi nói với Cố Nam: “Để anh kêu bưu điện gửi đến đây rồi báo em nhé.”
“Cám ơn anh rể!” Cố Nam nhìn anh với vẻ sùng bái.
“Anh rể?” Đột nhiên Phùng Văn lên tiếng, liếc Triển Dương, lại liếc sang Cố Tương, trên mặt xuất hiện vẻ cau có.
Cố Tương nhún nhún vai, thấy thà mình vào bếp coi chừng nồi canh còn hơn.
Không khí trong phòng khách có vẻ ngượng ngùng kì lạ.
“Klaus,” Một lúc sau, Phùng Văn lên tiếng: “Nghe nói anh có bạn gái.”
“Rất đẹp đúng không?” Triển Dương mỉm cười hỏi lại.
Mọi người: “………”
Tưởng Lily ngồi gần Văn Tĩnh, theo bản năng khoác lấy tay cô ấy. Không biết cánh đàn ông thì sao nhưng phụ nữ luôn có trực giác nhạy cảm đối với thái độ thù địch của người khác. Phùng Văn không hổ là một nghệ sĩ chuyên đóng phim hành động, mọi cử chỉ đều mang theo sát khí. Từ khi Triển Dương hỏi lại xong, nhiệt độ trong phòng liền giảm đi mấy độ.
Đường Duệ hắng giọng khùng khục, hỏi: “Sao Kevin còn chưa về nhỉ?”
Nói chưa dứt câu liền thấy cánh cửa khép hờ bị mở ra, Kevin đã xách hai túi cháo đậu đỏ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-anh-hau-tai-lam/617073/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.