Edit: Um-um
Hôm sau, Lương Quý xin với đạo diễn cho nghỉ, không làm việc được, lý do là ngã bệnh.
Tần Hạo hơi tức giận, nhưng phim này phần diễn của nam giới không nhiều lắm, mà Cố Tương là vai chính, một mình diễn hai vai, tuy đoàn phim có gấp nhưng không đến nỗi không có việc làm. Chỉ là tiến độ bị rối loạn.
Thực tế không có Lương Quý, Cố Tương phát huy càng như cá gặp nước. Ngay cả Tần Hạo xưa nay hà khắc cũng không hề phàn nàn, không phải lần nào cô quay một lần cũng qua nhưng Cố Tương rất biết điều chỉnh. Mỗi khi bị Tần Hạo chỉ ra điểm sai, lần tiếp theo cô sẽ tiếp thu sai phạm trước đó, cô có năng lực học tập và chỉnh sửa rất mạnh, hơn nữa cũng không phải cố ý diễn mà hoàn toàn dung nhập vào suy nghĩ của nhân vật. Còn trẻ có tương lai như vậy, cả người lại không hề kiêu căng thì đạo diễn nào mà không thương. Vì vậy cuối cùng cả đoàn phim đã có thể thấy dáng vẻ tươi tắn hài lòng của đạo diễn lớn mặt nghiêm Tần Hạo. Tất cả đều thờ phụng Cố Tương thành linh vật.
Văn Tĩnh cũng nước lên tuyền lên, đi đến đâu đều có người làm quen, so với thời gian trước kia theo Hoa Sâm thì tốt hơn nhiều. Lúc này, Văn Tĩnh bắt đầu tính toán khi nào ký hợp đồng với công ty Thịnh Đường của Đường Duệ.
Hôm nay Cố Tương xong việc rất sớm, khi Tần Hạo cho cô về, Cố Tương hơi ngạc nhiên, hỏi: “Tối nay không quay nữa à?”
Kết quả mặt Tần Hạo hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-anh-hau-tai-lam/617067/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.