Từ từ Âu Dương Noãn chú ý đến, Mộ Hương Tuyết nghe nhiều mà nói ít.
Bốn tiểu nha đầu này tuy rằng đều là Đổng thị ngàn chọn vạn tuyển ra. Lúc đầu nghe nói tới hầu hạ công chúa đều có chút nơm nớp lo sợ. Sợ làm điều gì không tốt lại đắc tội. Nhưng hiện tại thấy nàng thân thiết như vậy, cũng liền thả lỏng rất nhiều.
Sau đó Mộ Hương Tuyết lại thưởng cho không ít thứ tốt, lại còn ôn hòa hỏi về phụ mẫu đang làm gì? Bình thường thích những cái gì? Sau đó là làm sao lọt vào được mắt xanh của Đổng trắc phi? Là do ai tiến cử? Có từng đọc qua sách thư? Ai tính cách tốt? Ai thích cái gì?.....
Âu Dương Noãn nghe một nha đầu kể đến chuyện hồi nhỏ vấp ngã bị gãy một cái răng thì liền cảm thấy buồn cười.
Lại nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Mộ Hương Tuyết, hơn nữa thỉnh thoảng nói thêm vào hai ba câu ‘Thật vậy chăng?’, ‘Còn có việc này nữa sao’….cổ vũ tinh thần bốn tiểu cô nương tiếp tục.
Trông thì có vẻ thực lộn xộn nhưng lại hỏi rất rõ ràng, tỉ mỉ từng chuyện.
Bốn người đương nhiên đều không phải là người thiên chân hồn nhiên. Trong đó có một người Đổng thị chân chính phái đến dò la tin tức tên là Thúy Vân.
Thúy Vân thấy đề tài nói chuyện càng ngày càng không khống chế được liền rất bất an: “Trắc phi phái chúng nô tỳ tới đây hầu hạ công chúa. Là bọn nô tỳ không hiểu chuyện, ở trong này nói đông nói tây cản trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100229/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.