Tiếu Diễn hít sâu một hơi: “Nghiêm tiểu thư nếu đã đến kinh đô liền sẽ không quay về Nam Chiếu nữa. Nếu ngươi không chịu nhận lấy nàng, chẳng phải là muốn giết nàng sao?”
“Trọng Hoa, ngươi tuy rằng đối với nữ tử vẫn luôn vô tình nhưng ngươi cũng sẽ không trơ mắt nhìn người ta bị bức tử a!”
“Kỳ thực, nếu ngươi không muốn để Vĩnh An biết, thì không phải biệt viện của ngươi có rất nhiều sao? Có thể dùng kim ốc tàng kiều. Ta cam đoan, Vĩnh An tuyệt đối sẽ không biết!”
Ngươi luôn thương nhớ thê tử của ta, lại còn muốn ta kim ốc tàng kiều? Thế giới này đảo điên hết rồi sao?
Trong lòng Tiếu Trọng Hoa cười lạnh, trên mặt cũng lại càng lạnh nhạt: “Oh? Nghiêm tiểu thư giờ không còn chỗ nương thân sao? Thái tử điện hạ đây rộng lượng hào phóng như vậy, tất nhiên sẽ không keo kiệt một miếng cơm, một gian phòng a!”
Tiếu Diễn trong lòng thầm mắng Tiếu Trọng Hoa giảo hoạt, cố ý làm bộ nghe như không hiểu ý tứ của mình. Nhưng lại cũng không thể tức giận, cho nên vẫn duy trì mỉm cười thỏa đáng.
“Người ta mang tới mỹ nhân cho ngươi, ta sao có thể tự mình giữ lại được. Ngươi cũng thật biết nói đùa!”
Đây là có ý tuyệt đối không nhận Nghiêm Như Hoa, ánh mắt Tiếu Diễn sắc bén như kiếm, sâu không đáy nhìn Tiếu Trọng Hoa hồi lâu.
Tiếu Trọng Hoa cũng dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng hắn. Hai người giằng co một lát, cơ hồ không khí trong phòng cũng đông cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100222/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.