Mama nha đầu trong viện ai cũng đều hoảng loạn, vây bên cạnh Sở vương phi ấn ấn huyệt thái dương, lại vuốt vuốt ngực thuận khí, lộn xộn hết cả lên.
“Minh quận vương, ngươi làm cái gì vậy?”
Sở vương phi bên kia được mama ấn huyệt nhân trung, vừa tỉnh lại liền thấy một màn như vậy, thiếu chút nữa lại ngất xỉu.
Tiếu Trọng Hoa lạnh lùng nhìn đường muội của mình: “Tiếu Nhiên, Tiếu gia ta không có loại nữ nhi tùy hứng làm bậy như vậy!”
“Là chính ngươi muốn gả cho Âu Dương Tước, lại cũng chính phụ mẫu ngươi muốn từ hôn. Nếu hôm qua đã từ hôn, ngươi sao có thể mặc hỷ y chạy tới đây?”
“Như vậy là để thành toàn tâm ý của ngươi. Nhưng ngươi có nghĩ rằng người khác sẽ nhìn Âu Dương gia thế nào? Nhìn Âu Dương Tước thế nào không?”
“Phụ mẫu ngươi đều còn không đồng ý mối hôn sự này, Âu Dương gia sao có thể nhận ngươi? Ngươi muốn liên lụy Noãn Nhi trở thành trò cười cho thiên hạ sao?”
Tiếu Nhiên từ nhỏ đến lớn đều được người khác nâng niu trong lòng bàn tay, căn bản không có ai nỡ nói nặng lời, nói gì là bị đánh.
Mới đầu cả người nàng đều như đang nằm trong mộng, có chút không biết phản ứng thế nào.
Nhưng nghe được lời nói mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị của Tiếu Trọng Hoa thì nàng càng thêm không có biện pháp lý giải ý tứ của những lời này.
Âu Dương Noãn hít sâu một hơi, ở đây tất cả mọi người đều cảm thấy một cái tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100201/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.